THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

14 May 2013

NGÃ NGŨ?



nguyentandung-nguyenphutrong-truongtansang2

***
Trong các chính trị gia hàng đầu (theo nghĩa chức tước) hiện nay, ông Nguyễn Thiện Nhân là người duy nhất có xu hướng kĩ trị và có học vấn cao nhất (theo giá trị nơi cấp văn bằng).
Ngay khi bước chân vào chính trường bằng chức Bộ trưởng Bộ Giáo dục, ông đưa ra triết lí (tạm gọi) cải cách đầu tiên: phải đề cao giá trị của sự trung thực trong toàn xã hội và giáo dục lại giá trị ấy bắt đầu từ trẻ con.
Hậu kết quả: gần như toàn xã hội chống lại ông, trừ trẻ con chưa biết gì.
***
Cần kiệm liêm chính chí công vô tư, những giá trị vĩnh cửu không thể phủ nhận và ông Hồ đã mang chính cuộc đời mình ra làm mẫu mực thực hiện nó, cho ít nhất 2 thế hệ đảng viên của đảng ông.
Giữa 2012, xác định mối đe dọa sự tồn vong của đảng cộng sản là sự suy thoái đạo đức lối sống của đảng viên, nghị quyết 4 ra đời.
Có mang kính hiển vi mà soi văn bản này cũng không thể tìm ra những biện pháp người ta sẽ áp dụng để đạt được mục đích cứu vãn đạo đức lối sống của một bộ phận không nhỏ đảng viên. Và thế là, các cấp vô-thưởng-vô-phạt thi đua nhau viết những bản tự kiểm điểm vô-thưởng-vô-phạt.
Không như những đợt chỉnh huấn cách nay 40 năm, người ta dùng luật đời để giáo dục nhau, đồng chí sát phạt đồng chí đến mức độ cái xấu tiềm ẩn thấy thế cũng ngán ngại không dám phát tác. Những năm hai nghìn mười mấy này, muốn xử nhau phải dùng luật pháp giấy trắng mực đen và luật đời là thứ xa xỉ phẩm. Hàng ngàn đảng viên bị kỉ luật, thành phố bí bét hàng loạt vấn đề an sinh xã hội, kinh tế, văn hóa…nhưng thành ủy thủ đô vẫn thừa liêm sỉ nhận mình trong sạch vững mạnh, ví dụ cụ thể thế.
Nói vô-thưởng-vô-phạt, liệu có oan?.
Bi-hài-kịch tiếp tục ở chỗ, ngay lập tức cái NQ ấy được một hai vị chủ chốt dùng làm chiêu bài để tấn công vào một hai vị chủ chốt khác. Hai loại vũ khí chính là truyền thông và bạch đầu binh (chữ mượn trên mạng-đối lập cực chuẩn với hồng vệ binh).
Cũng học tập đạo đức ông Hồ, lấy tấm gương mình làm ví dụ. Khốn nỗi, thời thắp đèn dầu che mắt thế gian còn khó, huống hồ thời nối mạng toàn cầu. Ông bảo chỉ có căn nhà 51 mét vuông thì ngay lập tức thiên hạ phơi ra vài căn khác của ông. Mà nào nó có vu suông. Bằng chứng thế, cãi đằng giời.
Lòng vả khác chi lòng sung?
Hậu kết quả đợt 1 của NQ4: toàn bộ những tệ lậu của cấp cao nhất tự lõa lồ ra trước toàn thể quốc dân đồng bào.
Rất nghiêm túc để đánh giá rằng: một kết quả tuyệt vời, một cơ hội vàng cho những thay đổi nếu, thực tâm muốn thay đổi. Hai chữ thay đổi ở đây phải hiểu theo ý chỉnh đốn lại đội ngũ đảng chứ không phải đánh đổ một hai cá nhân nào đó, cụ thể là thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Ấy thế, nhưng nhà ông Bảo Sinh, đại diện nhân dân cần lao, lại phán thế này:
Dù ngồi ở bất cứ đâu
Chỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không
***
Ông Nguyễn Bá Thanh nổi tiếng chính trực nhưng là một chính trị gia tồi.
Về tình thế của ông, cách nay 3 tháng blogger DG đã viết chuẩn không cần chỉnh thế này, nhân vụ kết quả thanh tra Đà nẵng công bố gần như đồng thời với việc ông nhận chân trưởng ban Nội chính:
Hốt ai mà không cần nói nhiều hử cụ? Cụ tính hốt cái đám mà cụ đã dùng đủ tiểu xảo để nó bơm xèng cho Nẵng trong suốt bao nhiêu năm qua á? Cứ dính đến BĐS và tài chánh ngân hàng là cụ hốt tất á? Thế cụ tiếp tục có ý định đưa dân cụ về với thời thiên đường trâu trước, cày sau à?
Kể cũng tội anh X và cũng nực cười cho đám trí thức rởm thiên hạ. Một thằng nó đã đủ bản lĩnh ngồi im rung đùi kệ mẹ khi từ cụ Tổng Nú đến cụ 4 Sang thi nhau nổ đùng đoàng đá đểu, thì hà cớ chi mắc mớ chi đến độ nó phải đi tay đôi kiểu đờn bà uýnh ghen với cụ Bá?
Lệnh không công bố rộng rãi kết luận thanh tra đất đai Đà Nẵng của Thủ tướng chưa ráo nước bọt thì hai ngày sau, nó tràn ngập trên tất cả các phương tiện truyền thông.
Thủ phạm là ông bạn nhậu sát- nách-ở-quê Thánh Ba, đã chơi một mũi tên mong trúng hai mục tiêu.
Mới sau 2 ngày số 4 Nguyễn Cảnh Chân họp, một mục tiêu của sát- nách-ở-quê đã trúng đích, và một mục tiêu bị hồi mã thương.
Cú hồi mã thương ngoạn mục bằng hai tân ủy viên bộ chính trị: ông Nhân và bà Ngân.
***
Không ít người lo lắng cho tình thế chơi vơi hiện nay của ông Thanh.
Thế thì, phải quay lại cái tân-cố-ban của ông.
Chẵn nửa năm trước Beo đã bình chuyện tượng tự . Xét thấy nó chính xác không chỉ riêng với ban bệ chống tham nhũng, mà với cả tân-cố-ban của ông Thanh, nên không cần bình thêm nữa.
NQ 4 và tân-cố-ban là hai sản phẩm đầy giáo điều, xa rời thực tế. Nó đậm đà bản sắc của một anh giáo làng sáng ngẫm ngợi Con kiến mà leo cành đa, Leo phải cành cụt leo ra leo vào, tối lại ngâm nga Con kiến mà leo cành đào, Leo phải cành cụt leo vào leo ra.
Và, hãy đặt hai sản phẩm ấy bên cạnh sản phẩm (tuy manh nha chưa thành hình) của ông Nhân Beo viết trong entry 1 để thấy, vì sao đất nước này cần những người…Mỹ quốc học.
***
Chẳng có lẽ có thể gì sất, chắc chắn rằng tính từ năm 1975 (thời điểm Beo nhận thức xã hội được), chưa bao giờ chuyện mất đoàn kết ở cấp chop bu lại phơi bày ở mức kinh khiếp như hiện nay.
So sánh với hai vụ ầm ĩ nhất trong quá khứ.
Thời hai cụ Linh Kiệt, bất đồng giữa các cụ cao quý lắm. Ấy là sự khác biệt về khuynh hướng phát triển, phương thức điều hành đất nước giữa buổi giao thoa hậu chiến tranh-tiền đổi mới. Và xã hội cần, cần lắm những bất đồng tương tự, để đi lên.
Vụ ông Lê Khả Phiêu, phức tạp và đơn giản hơn. Nguyên nhân phức tạp không thể diễn giải vài dòng trong một entry blog, nguyên nhân đơn giản do chính ông Phiêu tự đái vào chân mình và, quân đội đã ra tay giải quyết rất nhanh gọn, rất sạch sẽ.
Hiện trạng hiện nay khác hẳn.
Nó âm ỉ dai dẳng từ đầu nhiệm kì, nhưng ông Tổng bí thư đã không đủ quyền lực, bản lĩnh và, diễn đạt cách nào cũng khó chuẩn, nhưng chính xác là không đủ nốt cả vị thế để gọi các đương sự đến, đập bàn chỉ tay mà rằng: non song Việt nam có được vẻ vang hay không, dân tộc Việt nam có vẻ vang sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn vào sự đoàn kết đồng lòng của hai chú.( Sozy cụ Hồ vì đã dám cải biên lời cụ).
***
Đại hội, giơ tay bầu bán.
Giữa nhiệm kì, lại vẫn những cánh tay ấy giơ lên…kiểm nghiệm lại sự giơ tay lần trước.
Mục 7 điều 84 của bản hiến pháp vẫn đang có hiệu lực, quy định rất rõ ràng, quốc hội có quyền bãi nhiệm Chủ Tịch nước, Thủ tướng… đếm chi li tổng cộng lại đúng 49 vị. Quốc hội cứ dùng hết những quyền đang có, chuyện nước ở nơi cao nhất điều hành một quốc gia gần trăm triệu dân, hẳn đã không giống trò chơi ráp hình đến thế.
***
Bé cái lầm nếu nghĩ hai chữ ngã ngũ Beo viết về chuyện thiên đình. 5 quân bài tênh hênh cả ra thế, có gì đáng bình bàn nữa.
Ngã ngũ ở đây là từ góc độ của dân chúng.
Chấp nhận yếu hèn ngu muội chứ hùng dũng sang trọng như thế, mà làm chi!
Theo Beo blog