THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

02 October 2012

Khi nhà nước cởi truồng



Lê Anh Hùng (Danlambao) - Người Việt trong và ngoài nước cũng như cộng đồng quốc tế mấy ngày qua tỏ ra hết sức công phẫn về phiên toà xử ba thành viên Câu lạc bộ Nhà báo Tự do hôm 24/9 vừa rồi. Các tổ chức quốc tế như Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch - HRW), Tổ chức Phóng viên Không biên giới (Reporters Sans Frontières - RSF) hayTổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International - AI) đều lên án phiên toà, gọi đây là một phiên toà “đáng xấu hổ” với những bản án “kinh khủng” và “phi công lý”. Đặc biệt là không chỉ Mỹ,Liên minh Châu Âu (EU) mà ngay cả Cao uỷ Nhân quyền Liên Hiệp Quốc cũng lên tiếng chỉ trích phiên toà với những lời lẽ nặng nề hiếm thấy.

Giữa lúc người người tỏ thái độ phẫn nộ về một phiên toà đầy ô nhục, kèm theo đó là bao nỗi ngán ngẩm về hiện tình đất nước, điều đáng ngạc nhiên là một chủ đề nóng hổi mà mấy hôm nay dư luận trong và ngoài nước cả trên mạng xã hội lẫn các trang báo “lề dân” bàn tán rôm rả lại là một đề tài hết sức dung tục. Đó chính là câu “tuyên ngôn bất hủ” của trung tá Vũ Văn Hiển, Phó Công an P6Q3, giữa đám quân lính cùng nhiều người khác ngay tại trụ sở Công an phường trong buổi sáng diễn ra phiên toà trá hình kia: “Tự do là cái con c…!” Thật hiếm khi cộng đồng mạng lại đua nhau bình phẩm về một đề tài sôi nổi đến vậy. Một nhà văn nổi tiếng thậm chí còn lấy cảm hứng từ “lời vàng ý ngọc” đó để “cảm tác” nên một đề văn cho học sinh. Kẻ khác lại không dấu nổi sự hả hê khi bình luận với vẻ châm biếm rằng chẳng thà Nhà nước cứ “cởi truồng” như thế cho người dân khỏi “thắc mắc” hay ấm ức khi cảm thấy mình bị lừa, mà các nhà lãnh đạo lại còn được tiếng là “thật lòng” với dân nữa chứ!!!

Con người ta có lẽ ai cũng cảm thấy bức rứt, khó chịu khi phải khoác trên mình một bộ y phục không vừa vặn. Nhà nước Việt Nam hiện nay hay những người đại diện cho nó cũng vậy. Chiếc áo choàng màu mè mang tên “của dân, do dân và vì dân” của nó gần đây đã bị đại tá Ngô Văn Phương, Trưởng Công an huyện Văn Giang, thẳng tay quẳng xuống đất khi ông ta “điềm nhiên” xác nhận với báo giới rằng vụ 2 nhà báo của Đài Tiếng nói Việt Nam bị 2 công an và 3 người khác hành hung tại dự án Ecopark ngày 24/4/2012 chẳng qua là do họ “tưởng nhà báo là … nhân dân!” Còn bộ y phục nửa Đông nửa Tây với cái mác “Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” bên trong cũng đã bị trung tá Vũ Văn Hiển lột bỏ không thương tiếc qua “sự kiện” trên đây. Suy cho cùng, cả viên đại tá lẫn tay trung tá kia đều đáng nhận được sự cảm thông, thậm chí là tán thưởng, hơn là bị chỉ trích hay lên án, bởi dù sao cách ứng xử của họ cũng chỉ là phản ứng hết sức tự nhiên của con người mà thôi.


Người dân cũng đã cởi truồng để tỏ thái độ với nhà nước: Bà Phạm Thị Lài khoả thân để phản đối việc thu hồi đất với giá rẻ mạt tại Cần Thơ ngày 22/5/2012. Phải chăng đây chính là hình ảnh phản chiếu bộ mặt thật của nhà nước?

Trong chuyện cổ tích “Bộ quần áo mới của hoàng đế” của Andersen, phải đến khi đứa trẻ buột miệng thốt lên “Xem ông vua cởi truồng kìa!” thì mọi người mới đồng thanh ồ lên trước một thực tế hiển nhiên mà ai cũng đã nhìn thấy từ trước, dù không dám nói ra. Ở đây cũng vậy, không phải chỉ đến khi đại tá Ngô Văn Phương và trung tá Vũ Văn Hiển bất ý lột truồng bộ y phục giả hiệu của Nhà nước Việt Nam người ta mới được “chiêm ngưỡng” bộ dạng tồng ngồng của nó, mà thực ra những ai đủ lý trí đều thừa hiểu rằng cái chính thể vẫn tự vỗ ngực là “tiến bộ” ấy đã tự “cởi truồng” từ rất lâu rồi.

Đạo Phật vẫn quan niệm “vạn vật vô thường”. Và dĩ nhiên, cái chế độ “dân chủ gấp vạn lần tư bản” ở Việt Nam hiện nay cũng không phải là ngoại lệ. Sau tất cả những gì đã xảy ra suốt mấy chục năm qua trên dải đất hình chữ S này, đặc biệt là qua những diễn biến gần đây, có lẽ chẳng mấy ai vẫn còn đủ lý trí mà lại không tin rằng Nhà nước Việt Nam hiện nay đang trên đà “tiến hoá” về thời “ăn lông ở lỗ”. Và “Nhà nước cởi truồng” xem ra là hình ảnh lột tả chính xác nhất cái chính thể (tưởng như) vẫn đang khoác trên mình bộ cánh loè loẹt với những cái tên mỹ miều như “Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” hay “của dân, do dân và vì dân” đó.