THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

20 June 2012

Khổ vì thương lái TQ: Nông dân đáng thương hay đáng trách?



19/06/2012 20:13:30
 - Gần đây, nghe tin nông dân nhiều nơi trong miền Nam đang khốn khổ vì tình trạng thương lái Trung Quốc mua dứa, khoai lang... giá cao vài vụ rồi bỏ không mua nữa khiến nông sản làm ra không bán được.
 
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Hình như mới năm ngoái thôi đã rộn lên cái tin lái buôn Trung Quốc vào mua khoai lang ruột tím với giá cao, các nơi nông dân đua nhau bỏ lúa trồng khoai. Lúc đó cũng đã có nhiều ý kiến trái nhau, cũng có người ủng hộ, nhưng phần lớn là cảnh báo, rồi cuối cùng thì người ta vẫn cứ trồng khoai. Đến giờ khi giá xuống thê thảm, nông dân lại chính là những người phải gánh chịu.

Có người thương nông dân cả tin. Cả tin thì đúng rồi, nhưng còn tính hám lợi nữa. Đây đâu phải lần đầu xảy ra tình trạng này. Vụ thu mua chè bẩn, cà phê, mủ cao su kém chất lượng, dừa khô, đỉa khô với giá cao... còn nhỡn tiền ra đấy. Vì chút lợi nhuận mà họ sẵn sàng trộn những chất độn bẩn thỉu, những hoá chất vào chè, sẵn sàng bán cà phê, hạt tiêu kém chất lượng... Lương tâm của họ để đâu? Như thế liệu có thể thương được không? Không thể lấy cái nghèo ra để bào chữa được. Bởi dù có nghèo nhưng nếu có lương tâm thì họ sẽ chọn cách xử sự như lão Hạc chứ nhất định không làm việc thất đức.

Cũng không thể trách thương lái Trung Quốc. Họ mua gì, không mua gì là có mục đích của họ. Có trách là trách nhà quản lý của mình không có tầm, không có tâm. Không có tầm vì không nhìn thấy việc này gây ảnh hưởng thế nào tới không chỉ kinh tế mà còn là uy tín, thương hiệu, sự ổn định của quốc gia. Không có tầm vì cũng giống nông dân họ chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không thấy cái hại đằng sau đó (rõ nhất là cái vụ nuôi đỉa). Không có tâm vì họ mặc kệ cho nông dân lao theo chút lợi nhuận mà chả có biện pháp nào để cảnh báo, ngăn chặn. Rồi giờ đây, khi nông dân khóc dở mếu dở bên những đống khoai chất cao như núi mà không có người mua kia, chắc họ cũng chả có hướng xử lý gì đâu.

Qua mấy vụ này mới thấy, dường như lâu nay trên mảnh đất của mình, nông dân muốn trồng gì, muốn nuôi gì là do họ quyết định, miễn là họ thấy có lợi. Bởi vì cũng chả ai lo được đầu ra cho họ. Nếu cứ để tình trạng này diễn ra thì nguy hiểm thật. Hôm qua thì nuôi đỉa, ngày mai chắc gì họ không nuôi châu chấu, bọ xít, sâu độc...                     
Minh Anh